Niệm Phật một câu phúc sanh vô lượng - Lễ Phật một lạy tội diệt hà sa
ĐẾN CHÙA NGẮM PHẬT
Nữ Cư Sỹ Diệu Trân - T/2, 2005
Ai đến chùa cũng vào lạy Phật, trừ người hảo tâm đưa người khác đến cửa chùa rồi đi. Không người nào lạy Phật mà không lâm râm khấn vái những điều thiện lành. Không cầu phước lộc cho mình thì cũng cầu cho họ hàng thân quyến, bằng hữu gần xa. Người có tâm lượng rộng lớn thì cấu cho quốc thái dân an, thiên hạ thái bình. Và người lạy Phật bận rộn như vậy chắc ít để thời giờ chiêm ngưỡng Tôn Nhan Tượng Phật? Tự suy nghĩ như thế tôi mới dám kết luận rằng khi người Phật tử đến chùa lạy Phật ít ai ngước mắt lên chiêm chiêm ngưỡng Tôn Nhan Đức Phật, mắt không tạm rời như một câu trong Kinh A DI ĐÀ. Là một Phật tử sơ cơ nên khi chợt nhận ra như thế, tôi cảm tưởng như chưa từng nhìn rỏ Tôn Nhan Đức Thế Tôn mà chỉ biết qua Kinh sách là Ngài có 32 Tướng Tốt và 80 Vẻ Đẹp! Biết như thế thì cũng như không biết vì những lời miêu tả đó giúp cho ta "thấy" được Phật hơn là sự chiêm ngưỡng Tôn Tượng. Tất nhiên tượng cũng chẳng giúp ta chứng thực được Tôn Nhan Phật, nhưng qua hình tướng chúng ta vẫn có thể "thấy" Phật. Nghĩ như thế nên tôi đã dọ dẫm tự kiểm chứng...
Lần đến chùa sau đó thay vì quỳ rạp lạy Phật và khấn vái, tôi chắp tay lắng tâm thanh tịnh rồi từ từ nhìn lên Chánh Điện. Tôi chăm chú ngắm nhìn Tôn Tượng Phật THÍCH CA MÂU NI ngồi trên đài sen. Mắt tôi chạm vào đôi mắt Ngài trước nhất. Lạ thay, tôi phảng phất nhìn thấy nụ cười từ ái đang nhìn xuống, tỏa ra bát ngát bao dung và thương xót. Đôi mắt ấy đang nhìn xuống thế gian mà biểu lộ cả tấm lòng của Ngài trước biển khổ của thế gian.; Những cảnh khổ mà hàng tỷ tỷ đôi mắt nhân gian đang nhìn thấy, nhưng thấy chỉ để mà thấy rồi tiếp tục ngụp lặn trong đó! Từ đôi mắt thấy cảnh thương đau, đôi tai Ngài lắng nghe bao lời rên xiết! Sư thật Nhĩ Căn của Phật có như thế hay không, điều đó không quan trọng, điều quan trọng chính là lòng từ bi và trí tuệ tuyệt luân của Ngài. Lòng từ bi đã thúc đẩy Thái Tử rời bỏ cung vàng điện ngọc trở thành Sa Môn GOTAMA quyết đi tìm con đường giải thoát khỏi trói buộc của khổ đau; Trí tuệ kiên cường sau 6 năm khổ hạnh Ngài đã tìm ra tên cai ngục vô minh đã triền miên giam hãm nhân loại trong thống khổ...
Và đó là lúc nụ cười mầu nhiệm nở trên môi Sa Môn GOTAMA khi Ngài đạt Giác Ngộ thành Phật! Nụ cười ban vui cứu khổ, nụ cười an ủi chở che đã được tạc lại trên hầu hết các Tôn Tượng. Chỉ cần tịnh lặng chiêm ngưỡng nụ cười ấy ta sẽ cảm ngay được Lạc Thọ của dòng suối trong vắt, ngọt lịm đang từ triền non cao chảy xuống miền đồng bằng nắng cháy. Nhìn kỷ thêm, ẩn sau nụ cười đầy thương yêu là lời dạy của Phật:
"Ta là Phật đã thành, các con là Phật sẽ thành"
Lời dạy ấy cốt nhắc nhở chúng ta tập phản quang tự kỷ, phải biết nhìn lại mình để gạn lọc sỏi đá trong tâm hồn cho hạt Minh Châu vốn sẵn có sớm được hiển lộ. Từ khi chuyển từ "Đến chùa lạy Phật" thành "Đến chùa ngắm Phật" tôi có được bao nhiêu là an vui hồi nào không hay! Tâm mong cầu, giận hờn biến mất, tôi đã "Xả" được tâm thế gian bên ngoài. Sau đó quỳ trước Phật đài với lòng nhẹ tênh, với tâm thanh tịnh, tôi thấy được ánh điện quang của Phật hiển lộ rõ hơn trên mắt, trên môi suốt con đường Trung Đạo mà Ngài đã đi: dũng mãnh mà lặng thầm, uy nghi mà điềm đạm, trí tuệ mà đơn sơ, nhẹ nhàng mà quyết liệt...
"Đến chùa ngắm Phật" còn vô tình giúp tôi cơ duyên liễu nghĩa được nhiều bài Pháp; Tri và hành nếu chẳng đi đôi được với nhau thì tri đó chẳng phải tri, mà hành kia cũng chẳng phải hành! Tới đây tôi mới thấm thía câu Phật dạy:
"49 năm qua ta chưa nói lời nào"
"Hãy chọn sự im lặng của người Phật
tử, đó là sự im lặng của dòng sông".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét